Xem tướng trán

Trán là phần mặt của Thượng đình. Trong lĩnh vực cốt tướng học, trán là phần bao bọc phía ngoài của tiền não bộ. Vì tiền não bộ được y giới công nhận là chủ về trí tuệ nên giữa sự cấu tạo và phát triển của tiền não bộ và hình dáng của trán có liên quan mật thiết với nhau. Do đó, xét về trí tuệ con người rộng, hẹp, sâu, nông không gì bằng xét hình dạng của trán. Thông thường trán cao, rộng, đầy đặn và ngay ngắn là biểu thị của trí tuệ cao thâm vì khái quát lực, thống nhất lực và quan sát lực phát triển mạnh mẽ khiến người ta dễ dàng quyết đoán kịp thời và chuẩn xác. Thành công và đắc lại là ở chỗ đó. Trái lại, kẻ đầu óc ngu độn hay do dự hoặc nhận định thiếu sót thường bỏ phí nhiều cơ may vận tốt. Do đó, về mặt mạng vận, tướng học Cổ điển gọi trán là cung Quan lộc thật là có ý nghĩa. Trán rộng và cao thì đường công danh rạng rỡ, còn hẹp và thấp thì Quan lộc không được tốt và trí tuệ khiêm tốn.

Nhưng trán rộng hay cao, hẹp hay thấp là do sự cấu tạo tiên thiên, không do cá nhân quyết định, may mắn thì được trán tốt, tức là bẩm sinh được trí tuệ tốt, chẳng may thì ngược lại. Bởi vậy trán còn biểu thị cung Phúc đức của một cá nhân, Phúc đức rộng hay hẹp, dày hay mỏng do trán thể hiện một phần lớn.

Các dạng thức của trán

Nếu ta gọi AC là chiều dài khuôn mặt và MN là bề ngang rộng nhất của trán thì ta sẽ có một tiêu chuẩn để định trán cao hay thấp và rộng, hẹp như sau:

Nhìn một cách tổng quát, ta phân biệt được trán cao và rộng, trán thấp và trán hẹp, trán lồi và trán vát… Trên thực tế, các loại trên lại pha trộn với nhau tạo thành muôn vàn hình dáng dị biệt. Trước khi đi sâu vào chi tiết cần phải phân biệt thế nào là dài và rộng. 

Thông thường, bề ngang khuôn mặt bằng chiều dài tính từ khoảng giữa hai đầu lông mày tới cằm. Quá tiêu chuẩn mẫu đó thì coi là rộng, dưới tiêu chuẩn đó bị coi là hẹp. Về chiều cao của trán, đối với người thanh niên không hói đầu quá sớm thì bằng một nửa chiều dài từ

khoảng giữa hai đầu lông mày tới cằm. Trên mức độ đó là cao, dưới mức độ đó coi là thấp.

Trán rộng

Bề ngang rộng, phẳng, có bề cao trung bình biểu thị đặc tính bị động của trí tuệ. Người có trán rộng mà thấp là kẻ có trí nhớ tốt, khả năng ghi nhận các sự kiện cụ thể rất mạnh, nhưng óc phán đoán không hoàn hảo. Họ chỉ suy luận và phán đoán một cách cụ thể.

Óc tưởng tượng của họ chỉ là lặp đi lặp lại các hoàn cảnh đã trải qua chứ không kết hợp được để sáng tạo ra những hình ảnh mới. Nói một cách tổng quát, đối với một người có trán trung bình hoặc hơi thiếu bề cao, mà lại rất rộng bề ngang thì có thể quyết đoán rằng người đó có khả năng phát triển kiến thức về chiều rộng nhưng không đủ khả năng phát triển về chiều sâu. Nếu phần dưới của trán giáp ranh với lông mày, lại bằng phẳng và chiếm phần trội yếu thì người đó thiếu trí tuệ cần thiết để có thể tiên liệu được các hậu quả sẽ xảy ra trong tương lai do việc làm hiện tại của mình. Ngược lại, nếu phần trên của trán quá rộng so với toàn bộ trán thì người đó quá thiên về tưởng tượng, mơ mộng, thiếu thực tế.

Trán cao

Trán được coi là cao khi có độ cao lớn hơn 1/3 chiều cao khuôn mặt của mình tính từ chân tóc đến cuối cằm.

Người trán cao chủ về thông minh, có khả năng tổng hợp, cầu tiến, biết phát huy sáng kiến, năng động, thích ứng với mọi hoàn cảnh đổi thay của xã hội, óc tưởng tượng phong phú, sáng suốt dễ thành công trong đường học vấn.

Trán chỉ có bề cao mà bề ngang xấp xỉ ở mức trung bình thì đặc điểm của trí tuệ sẽ là sự phát tiển của óc phán đoán, tập trung tư tưởng dễ và có khả năng sáng tạo (óc tưởng tượng phong phú) càng thu hẹp ở khu vực quanh mi, lại thêm phần trên phát triển rộng là người có sức tưởng tượng xa với thực tế, sự lĩnh hội chỉ ở trong lĩnh vực siêu hình hoặc không tưởng.

Nếu trán được phát triển cả bề ngang lẫn chiều cao thì thường thường là người đó được thiên phú trí tuệ thâm viễn và hoàn hảo: cả óc quan sát, khả năng lĩnh hội và trí tưởng tượng trong sáng tạo phong phú dễ thích ứng với hoàn cảnh thực tại. Tuy nhiên, các đức tính trên muốn được phát huy và trở thành hữu dụng lại còn phải tùy thuộc phần lớn vào cách cấu tạo chung của khuôn mặt, sự cân xứng của các bộ vị và nhất là đặc tính về phẩm chất của các bộ vị căn bản. Sự rộng, hẹp, cao, thấp chỉ là dấu hiệu về lượng chưa đủ để xác định rõ ràng.

Ngược lại, nếu kẻ mà trán vừa hẹp, vừa thấp là kẻ trí tuệ bị giới hạn tới mức tối đa. Mọi khả năng quan sát, lĩnh hội và phán đoán đều ở mức dưới trung bình. Các nhận xét của họ hoàn toàn dựa vào sự quan sát trước mắt về các sự vật cụ thể hữu hình.

Trán vuông

Trán có hình thể vuông vức là dấu hiệu bề ngoài của sự trong thực tiễn. Vuông cạnh mà cao rộng là đặc tính của tinh thần thực tiễn và có khả năng thực hiện các quan niệm của mình. Phần lớn các khoa học gia, kinh tế gia, thực nghiệm gia đều có loại trán kể trên.

Trán có góc tròn

Hai góc trên của trán nảy nở và không có tóc tạo thành hai góc tròn khá rộng khiến phần trán tiếp giáp với chân tóc chiếu theo hình chữ M. Loại trán này nếu cao rộng là đặc tính của khả năng văn học và nghệ thuật thiên bẩm. Đối với vật chất thường có ý coi rẻ hơn giá trị tinh thần. Cho nên người có loại hình trán này thường không thích ứng với các nghề thực dụng.

Ở những người trán thấp hoặc hẹp, dạng thức trên của trán thì thường biểu hiện những khía cạnh tiêu cực hơn là tích cực trong thẩm thấu nghệ thuật, họ có thể dễ dàng cảm nhận được cái đẹp nhưng không có khả năng diễn đạt hoặc thực hiện nó.

Trán gồ (trán lồi).

Người ta thường phân chia ra làm ba loại:

+ Gồ phần giữa

Trán gồ lên ở phần giữa mà toàn bộ trán lại thấp (tức là dưới mức trung bình) so với thực tế quan sát. Loại người này không bao giờ vạch ra được một kế hoạch khả dĩ và thực hành được nó.

+ Gồ ở cả hai phần trên và dưới

Trán hình dạng này biểu thị trí tuệ không đủ trong nhiều trường | hợp. Khả năng trí tuệ dễ dàng hướng dẫn hành động trong lĩnh vực thực tiễn quen thuộc, nhưng nếu nghịch cảnh xảy ra, người đó không biết phản ứng thích nghi với hoàn cảnh mới và sẽ lúng túng không tìm được cách giải quyết ổn thỏa, tinh thần luôn luôn bị ám ảnh.

Nếu phần lõm ở giữa trán chỉ vừa phải, phần gồ trên dưới cũng ở mức vừa phải thì sự lúng túng sẽ có thể vượt qua sau một thời gian nghiền ngẫm. Quá nổi bật thì sự lúng túng đó đưa đến sự bất quyết, bần thần và có thể là sự ù lì.

+ Gồ ở phần dưới

Thông thường, nếu trán ở mức trên trung bình về cả cao lẫn rộng, đây chính là dấu hiệu của người thông minh, năng nổ trong cuộc sống. Người có loại hình trán này thường không thích đi sâu vào chi tiết và càng không thích những gì khuôn sáo. Nếu phần này đi đôi với phần xương lông mày nảy nở, đều đặn và cao vừa phải, chủ về người có cá tính mạnh, bạo dạn và đôi khi có thể nói là liều lĩnh, dám nói dám làm, dám làm những kẻ đi tiên phong cho những điều mới lạ, độc đáo.

Đi đối với trán cao, rộng và vát về sau là người rất tự tin, thích hành động mạo hiểm, nên Cổ tướng pháp mệnh danh là: “Bất năng tòng tục, dũng cảm, háo vị phi” có nghĩa là không thể sống theo thói thường, có tính dũng cảm, thích làm những gì tự cho là hợp đạo lý, khi cần bất tuân luật lệ triều đình.

Trán tròn

Cao mà tròn, đầy đặn và hài hòa là người có đầu Óc thông tuệ. Họ là người khá cầu toàn trong hôn nhân, trong tình yêu nam nữ thường có xu hướng lí tưởng hóa tình yêu. Cũng vì lí do này mà đường hôn nhân của họ rất khó giữ được bền vững. 

Trán lẹm

Trán thu hẹp dần cả về bề ngang lẫn bề cao

tính từ mi trở lên là người có não bộ thiếu phát triển nên xương sọ cũng thiếu sự tăng trưởng mà thành ra hình dạng như trên.

Trán lẹm thường là biểu hiện cho vẻ bề ngoài của một trí tuệ và tình cảm thô lậu, cho nên từ hành động đến ngôn ngữ cũng vậy, vừa thô vừa trọc. Loại người này cho dù có được giáo hóa cũng bằng vô ích, vì những khiếm khuyết trí tuệ của họ mang tính tiên thiên cố hữu.

Trán mà khi nhìn thẳng thì thấy rất cân xứng, nhưng khi nhìn nghiêng thì lại thấy hơi lõm là người có ý chí có nghị lực và có tinh thần cầu tiến trong cuộc sống. Nếu lại được phối hợp với trán cao, rộng thì đó là người thông minh, giản dị, là người có tư tưởng và tư duy hợp thời, có đầu óc suy luận và nhận định tốt. Về lĩnh vực quan sát, người đó lưu ý đến hình dạng, vị trí cách phối trí và sự cân xứng hơn là về màu sắc của sự vật. Họ có khuynh hướng trừu tượng hóa, suy quả cầu nhân, có khả năng tổng quát hóa và hệ thống hóa việc giải thích sự vật cụ thể cũng như siêu hình.

Ngược lại, trán tuy cao rộng nhưng lại phẳng lì như mặt bàn chứ không có sự lồi lõm tối thiểu để có thể nhìn thấy từ xa một cách hòa hợp, là dấu hiệu của sự hời hợt, thiếu hẳn sự sâu sắc, tư tưởng khó có thể tập trung vào một số trọng điểm cần thiết. Do đó sự phán đoán thường thiên lệch và không được đầy đủ.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *